Oneshot : Cappuchino & Cheesecake
Oneshot : Cappuchino & Cheesecake.
Tác Giả : Mưa Buồn( Trần Võ Phương Anh )
Thể loại: fanfic, HE.
Pairing: , Kristao
Introduce: Tác giả chỉ sở hữu lời văn và nội dung, không sở hữu các nhân vật, viết phi lợi nhuận, kì thị BoyxBoy xin click back và Anti EXO cũng xin click back.
Length: Oneshot.
----------
Tác Giả : Mưa Buồn( Trần Võ Phương Anh )
Thể loại: fanfic, HE.
Pairing: , Kristao
Introduce: Tác giả chỉ sở hữu lời văn và nội dung, không sở hữu các nhân vật, viết phi lợi nhuận, kì thị BoyxBoy xin click back và Anti EXO cũng xin click back.
Length: Oneshot.
----------
Hoàng Tử Thao năm nay vừa tròn 24 tuổi, là một chàng trai khỏe mạnh, cao ráo, đặc biệt nhất là rất đẹp trai và dễ thương hết chỗ tả. Dáng người như vậy thì dư sức làm người mẫu- một bà thím trong khu nhà cậu từng nói như vậy, lúc đó Hoàng Tử Thao chỉ cười, người nổi tiếng không phải ước mơ của cậu, cậu chỉ muốn làm một người bình thường, sống hạnh phúc là được.Hoàng Tử Thao từ nhỏ mồ côi cha, năm cậu lên 18 thì mẹ cũng qua đời.Lúc đó cậu một mình cố gắng sống, làm đủ mọi việc để trang trải, việc học đối với Tử Thao lúc ấy không quá quan trọng. Sau bao cố gắng thì cậu cũng đã có cuộc sống đủ đầy, và hiện tại thì cậu là ông chủ của một cửa hàng bánh nho nhỏ, công việc làm ăn và buôn bán cũng khá tốt, hằng ngày sáng thì mở quán, tối thì đóng cửa và dọn dẹp đã trở thành thói quen. Cũng vì vậy mà không một người nào biết vì sao ông chủ đẹp trai của mình đến nay vẫn chưa chịu có người yêu. Có một hôm, một cô em gái trong cửa hàng hỏi cậu:- Ông chủ, vì sao đến nay anh vẫn chưa có người yêu vậy? Có cần em gái đây làm mai cho anh không?- Cái con nhóc này, tự lo cho mình đi đại tiểu thư à, 20 năm trời đã có mối tình nào chưa mà đòi làm mai cho anh ?- Ấy là vì em đang đợi ông chủ có người yêu trước nga.Nghe như vậy, Hoàng Tử Thao chỉ cười rồi thôi. Vì sao cậu không có người yêu à ? Trong đầu Hoàng Tử Thao lúc ấy có một hình ảnh lóe qua, thân ảnh cường tráng, dáng lưng quyến rũ trong chiếc áo len cổ lọ màu khói , người ấy quay lại, nở nụ cười dịu dàng với cậu, trên tay cầm ly Cappuchino còn nghi ngút khói, giọng nói trầm ấm :” Tử Thao, cappuchino em pha vẫn là ngon nhất ! “. Nghĩ đến đây, trên gương mặt Hoàng Tử Thao hiện lên nét cười ôn nhu nhưng cũng chua xót, vì sao người kia đến bây giờ vẫn chưa trở về ? Cô em gái thấy nụ cười đó cũng đằng thở dài , nếu ông chủ không muốn nói thì cô cũng không nên hỏi ép ông chủ của mình nữa. Lúc quay trở lại làm việc,cô em gái nhỏ bèn thở dài, tiệm bánh dạo gần đây đông khách lắm, làm muốn bở cả hơi tai mới rảnh rang được một ít, ấy vậy mà vừa nói có vài câu khách hàng đã đông trở lại rồi, đấy , vừa nói là có khách vào nữa rồi.- Kính chào quý khách, xin hỏi quý khách dùng gì ạ.- Cho tôi một ly cappuchino .- Quý khách có dùng thêm bánh ngọt không ạ. Ở đây quán có nhiều loại bánh ngọt mới, bán rất chạy.- Ở đây có NewYork cheese cake à !? Vậy lấy cho tôi một phần- người khách cầm thực đơn trên tay, nở nụ cười rồi nói.- Dạ vâng! NewYork cheesecake ở quán làm rất ngon, do đích thân ông chủ làm đấy ạ. - Đích thân ông chủ xuống làm sao ? Vậy chắc ông chủ rất thích món bánh này nhỉ - người ấy càng nói nụ cười trên môi càng nhiều hơn nét ôn nhu.Lúc ấy vị khách kia không hề để ý đến khuôn mặt ngại ngùng của cô nhân viên nhỏ đang ngẩn người nhìn mình, mắt vẫn chăm chú nhìn về hướng nhà bếp, điều ấy cũng làm cho cô rất là chú ý. Cũng không thể trách vì sao nhân viên lại nhìn chăm chú vào khách như vậy được, mà nều trách thì cũng là trách đối phương thôi.Có 2 lí do ở đây để biện giải cho hành động của cô nhân viên nhỏ : Một là do anh chàng này ăn bận rất sành điệu, dáng người cao ráo, áo sơ mi trắng và quần tây đen tôn lên đôi chân dài miên man, thân hình cân đối. Và điều thứ 2, anh chàng này là Ngô Diệc Phàm-người vừa được bầu chọn là ảnh đế của làng giải trí vào ngay ngày hôm qua, nổi tiếng vì sự đa tài, vẻ ngoài nổi bật và tài năng diễn xuất tuyệt vời của mình.- Này cô ơi? - giọng nói trầm ấm của Diệc Phàm đánh thức cô giữa hàng vạn suy nghĩ và ngưỡng mộ của mình- Dạ vâng… xin lỗi vì sự bất lịch sự của tôi. Tôi sẽ lấy cà phê và bánh cho quý khách ngay ạ.Cô nhân viên nhỏ liền chạy vào trong phòng bếp, đúng lúc bắt gặp Hoàng Tử Thao đang làm bánh, đôi bàn tay thon dài nhịp nhàng đánh trứng, thấy nhân viên đi vào liền dừng tay hỏi:- Khách hàng cần gì mà em phải vô tới tận nhà bếp vậy ?- Một ly Capuchino và một phần NewYork Cheesecake.Hoàng Tử Thao mở to mắt nhìn cô, có vẻ như cậu không tin lắm vào tai mình, mắt mở lớn ra.Cô cũng rất là khó hiểu, mỗi khách có một khẩu vị riêng của mình,tuy đây là lần đầu tiên có người gọi Cappuchino với NewYork cheesecake, nhưng cũng không cần đến mức khiến cho ông chủ trố mắt ra như vậy chứ ? Chưa kịp để cô hỏi, người đã chạy ra khỏi bếp, cánh cửa bếp bật tung ra, đập mạnh vào tường làm cho cô giật mình.Ngô Diệc Phàm đang nhìn chăm chú vào điện thoại, bỗng nhiên ngẩng lên nhìn người kia, ánh mắt ôn như và nụ cười có thể nói là cưng chiều nhất. Hoàng Tử Thao đứng đấy, thở hồng hộc, có vẻ như là không tin vào mắt mình , sau đó là nước mắt cứ thi nhau mà lăn xuống đôi gò má trắng hồng.Ngô Diệc Phàm giây tiếp theo đã bật dậy, giọng nói mang theo vài phần gấp gáp cùng đau đau xót:- Hoàng Tử Thao, đừng khóc, nếu em khóc anh sẽ đau lòng- Diệc Phàm ôm người kia vào lòng, nhẹ giọng thủ thỉ vào tai cậu, xoa mái tóc mềm mượt mà anh nhớ nhung .- Đồ Phàm chim lợn chết bầm, đến tận bây giờ anh mới đến gặp tôi. Đến tận bây giờ anh mới chịu vác xác về đây, anh có biết tôi nhớ anh lắm không, có biết tôi cô đơn lắm không, có biết khi nhìn anh trên tivi, trên các mặt báo mà tôi chỉ có thể ngồi đó và ước rằng có thể ôm chầm lấy anh hay không? Vì sao đến bây giờ mới về chứ ?- Đừng khóc, anh về với em rồi đây . Đừng khóc, Hoàng Tử Thao, Ngô Diệc Phàm về với em rồi đây. Em như vậy Ngô Diệc Phàm sẽ đau lòng, nên đừng khóc nữa, ngoan- anh ấn nhẹ đầu cậu vào ngực mình, để cho cậu nghe thấy tiếng trái tim đang đập thổn thức trong lòng ngực.Hoàng Tử Thao không nói, chỉ vùi mặt vào lòng ngực người kia mà khóc, bao nhiêu nhớ nhung, cô đơn đều theo nước mắt mà khóc ra. Trước ngày Ngô Diệc Phàm lên máy bay, cậu không khóc, chỉ là ngồi ở bên cạnh anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh. Ngô Diệc Phàm lúc ấy điều gì cũng không làm, chỉ nắm chặt lấy tay người kia. Lúc lên máy bay, Ngô Phàm nhìn người con trai đáng yêu của mình, nở nụ cười trấn an, anh nói :- Hoàng Tử Thao, đến khi nào anh đạt được ước mơ, lấy được thành công thì lúc đó anh sẽ quay về mà tỏ tình với em. Lấy danh hiệu mà anh hằng mong ước về để tỏ tình với Hoàng Tử Thao của anh . Thế nên hãy chờ anh, chờ anh quay về.Sau đó liền quay đi trong dòng nước mắt đã lăn xuống của cậu. Bóng lưng cao lớn, bờ vai rộng mang đến cho người ta cảm giác an toàn của người kia càng ngày càng xa dần trước mặt Hoàng Tử Thao. Hoàng Tử Thao không ngăn cản Ngô Diệc Phàm bước đi, không nhào đến ôm lấy người kia, không nói rằng người đừng đi, Hoàng Tử Thao chỉ đơn giản đứng đó nhìn anh. Khoảng thời gian sau đó hai người cũng không hề liên lạc với nhau, mỗi ngày Hoàng Tử Thao đều nhìn thấy người kia trên các mặt báo, đều theo dõi những bộ phim của anh,dù nhớ anh rất nhiều thế nhưng chưa lần nào cậu chủ động gọi điện thoại cho anh. Cứ như vậy mà trôi qua 3 năm, không tin nhắn, không liên lạc, đôi lúc cậu muốn từ bỏ, nhưng khi nhìn thấy người kia trên mạng liền không tự chủ mà yêu thương. Để rồi ngày mà Hoàng Tử Thao chờ cũng tới, ngày mà Ngô Diệc Phàm đạt được ước mơ của mình, ngày mà anh trở về với cậu.Ngô Diệc Phàm 24 tuổi từng hứa với Hoàng Tử Thao 21 tuổi rằng đến khi nào anh trở thành ảnh đế, trở thành người nổi tiếng nhất,có thể gây dựng tương lai của hai người, có thể không để ý đến cánh nhà bào mà công khai quan hệ thì sẽ quay về, sẽ về bên cậu nhóc đáng yêu của anh. Lúc ấy, Ngô Diệc Phàm ngây ngô mà lấy capuchino - vị cà phê yêu thích của anh cùng với NewYork Cheesecake món bánh yêu thích của cậu để làm chứng. Bây giờ, Ngô Diệc Phàm 27 tuổi, đã hoàn thành được ước nguyện liền về đây thực hiện với Hoàng Tử Thao 24 tuổi một lời hứa anh đã từng nói :” Hoàng Tử Thao, Ngô Diệc Phàm rất yêu em”. Lúc này, anh cũng dùng capuchino và NewYork Cheesecake để nói với người kia rằng:” Anh đã về”.Tình yêu là chờ đợi, là tin tưởng, là hi vọng. Tin tưởng một ngày người kia sẽ quay về. Cuối cùng, Hoàng Tử Thao cũng chờ được người kia trở về.Cuối cùng, Ngô Diệc Phàm cũng trở về.End.----------------------------------------------Take out with full credit.

Nhận xét
Đăng nhận xét